🎋 Ly Hôn Thần Vụ Quang

Đại dịch Covid-19 và rất nhiều những mối lo về sức khỏe đã thay đổi lối sống của con người. Chưa bao giờ, việc chăm sóc sức khỏe với những liệu pháp chữa lành từ thiên nhiên được quan tâm đặc biệt đến thế. Đó cũng là lý do mà "những giọt vàng từ lòng đất" tại Yoko Onsen Quang Hanh được nâng Sau hơn 10 năm ly hôn với Hoa hậu Jenifer Phạm, sau khi vợ cũ đã "yên bề gia thất", Quang Dũng vẫn chọn cuộc sống một mình. Thậm chí anh còn từng chia sẻ "không muốn yêu thêm lần nữa. Nhưng có lẽ thời gian đã khiến suy nghĩ của anh cũng có chút thay đổi. TÒA ÁN NHÂN DÂN THÀNH PHỐ PHAN RANG - THÁP CHÀM, TỈNH NINH THUẬN BẢN ÁN 66/2021/HNGĐ-ST NGÀY 17/12/2021 VỀ TRANH CHẤP LY HÔN, NUÔI CON. Ngày 17 tháng 12 năm 2021, tại Tòa án nhân dân thành phố Phan Rang- Tháp Chàm xét xử sơ thẩm công khai vụ án hôn nhân gia đình thụ lý số: 318/2021/TLST-HNGĐ ngày 26 tháng 8 năm 2021 về việc Hơn Cả Hôn Nhân - Thần Vụ Quang (Full) li_geng. Tiểu thuyết. Hoàn thành. 15-04-2020. Hơn Cả Hôn Nhân - Thần Vụ Quang (Full) 20 lượt thích / 4,257 lượt đọc. Đọc Truyện. Tác giả: Thần Vụ Quang Số chương: 67 Thể Loại: Cường Thủ Hào Đoạt, Đủ Chuẩn 3S Editor: Tang Du và Vân Du Ly Hôn - Thần Vụ Quang: Tác giả: Thần Vụ Quang Bộ sách: Thể loại: Ngôn tình Tình trạng: Hoàn Thành: Định dạng: eBook prc pdf epub azw3: Lượt xem: 6032: Từ khóa: eBook prc pdf epub azw3 full Thần Vụ Quang Ngôn tình Hiện đại Cường thủ hào đoạt Sủng H HE Văn học phương Đông Hiện tại, Lưu Đan và vợ vẫn tiếp tục chăm sóc con gái 4 tuổi của Lưu Khải Uy và Dương Mịch ở Hong Kong như trước đây. Ông đã có những chia sẻ thẳng thắn và đầy cảm thông về cuộc ly hôn của con trai. Đây không phải là lần đầu tiên nam diễn viên TVB chia sẻ về Theo khoản 14 Điều 3 Luật hôn nhân và gia đình 2014 nêu rõ: Ly hôn là việc chấm dứt quan hệ vợ chồng theo bản án, quyết định có hiệu lực pháp luật của Tòa án. Tòa án là cơ quan duy nhất có trách nhiệm ra phán quyết chấm dứt quan hệ hôn nhân của vợ chồng. Phán quyết ly Tháng 12, quản lý sự vụ Thần Cơ doanh (神机营). Từ năm Hàm Phong thứ 11 ( 1861 ) đến năm Quang Tự thứ 10 ( 1884 ), ông đảm nhiệm chức Lĩnh ban Quân cơ đại thần (領班軍機大臣) kiêm Bộ Ngoại giao đại thần (理衙门大臣), quyền hành thực sự to lớn. 4. Thạc sĩ, Bác sĩ Lê Hoàng Ngọc Trâm. Bác sĩ khám Sức khỏe tổng quát và Tâm Thần kinh, Bệnh viện Quốc tế City (2020 - nay) Nguyên Bác sĩ nội trú Khoa Nội Trú, Bệnh viện Tâm Thần TP.HCM. Nguyên Bác sĩ nội trú tâm thần tại khoa Nội Thần kinh và Phòng khám ngoại trú Tâm Thần VRJHoYM. Hiệu suất làm việc của Quý Văn Nghiêu thật tốt, chỉ mới mấy ngày đãcho người đem hợp đồng đến chỗ Phó Lệ Na. Phó Lệ Na vừa lật xemmột tờ lập tức không xem nổi nữa, trực tiếp hỏi người Quý Văn Nghiêu phái tới " Tiền thuê viết ở đâu?”Nhân viên lễ phép lật bốn năm trang phía sau, chỉ cho Phó Lệ Na “Viết ở đây, mỗi tháng một vạn, thanh toán nửa năm một lần.”Đúng là một tháng một vạn, chỉ cần ba năm có thể lấy lại tiền vốn. Lúc đó, mình lại mua thêm một chiếc, đem trực thuộc danh nghĩa công ty Quý Văn Nghiêu, chẳng những tiết kiệm nhiều phiền toái mà còn mộtvốn bốn lời, thoải mái hơn bán quần áo nhiều!Phó Lệ Na hớn hở ký tên, người nọ còn nói “Ngài có muốn xem hợp đồng một lần nữa không?”“không cần, không cần, Quý tổng của cậu là em rể của tôi, chẳng lẽ cậu ấy lại gạt tôi sao?”Người nọ nghe xong cười nói “đã như vậy, tôi đem hai bản hợp đồng này về công ty đóng dấu, xong lại mang qua cho ngài một bản, ngài hãy giữ kĩ bản hợp đồng nhé.”Phó Lệ Na không ngừng cảm ơn, đưa người nọ xuống lầu mới trở về, vui mừng điện thoại cho Vương Thu Dung cùng Phó Lệ Giai, cổ động Phó Lệ Giai cũng mua xe, ba mẹ con khí thế bừng bừng thảo luận mấy tiếng đồng Văn Nghiêu ngồi trong văn phòng nhàm chán đùa nghịch ngắm Lâm An Nhàn trong ảnh, lòng bắt đầu nhớ nhung, định điện thoại chocô, di động lại vang lên, là Dương Quân gọi đến liền cau mày nghe máy.“Sao lại điện thoại cho anh?”Đầu bên kia điện thoại, giọng của Dương Quân rất dịu dàng “Văn Nghiêu, em muốn xin lỗi anh về chuyện hôm đó, em không nên nhất thời xúc động chạy đến công ty, không nên chất vấn anh, không nên tranh cãi ầm ĩ với bạn của anh, em sai rồi, anh đừng giận đượckhông?”“anh không giận, chuyện nhỏ mà.”Vừa nghe như thế, Dương Quân lập tức lấy lại tinh thần “Văn Nghiêu có thể bỏ chút thời gian cùng ăn bữa cơm, xem như em xin lỗi anh.”Quý Văn Nghiêu trả lời rất thẳng thắn “không cần, Dương Quân, chúng ta đã chia tay rồi, em nên nhìn thẳng vào sự thật này. khôngcần biết em hay Mộng Khiết đều không ai có tư cách để tự nhận là bạngái của anh, em hiểu chưa? anh có thể hiểu tâm tình của em nhưng em nên nói rõ ràng với mọi người trong nhà sự thật này, nếu không sẽchỉ làm chậm trễ chính bản thân em. Em không thể nói thì cứ để anhnói, mọi chuyện sai đều là lỗi do anh, không liên quan đến em.”Dương Quân nức nở khẩn cầu “Văn Nghiêu, em không biết mình chỗ nào không tốt làm anh phật ý, chỉ cầu xin anh cho em một cơ hội, mộttháng, không, nửa tháng cũng được. Chúng ta bắt đầu lại có đượckhông, nếu như thế này em phải nói với người nhà em thế nào đây, tất cả đồng nghiệp ở trường đều biết chuyện chúng ta, anh làm thế chẳng phải đang bức em vào đường chết sao!”Quý Văn Nghiêu híp mắt lại, giọng nói bắt đầu trở nên lạnh lùng "Dương Quân, Tôi không biết mình tốt ở chỗ nào làm em không thể buông tay, giữa chúng ta cơ bản chỉ có ăn cơm, xem phim, tôi chưa hề nợ em bất cứ thứ gì. Nhận sai về phần mình đó bởi vì tôi là đàn ông, tôi không để một phụ nữ gánh vác trách nhiệm. Hơn nữa việc em chết hay sống, hoàn toàn không liên quan gì đến tôi, nếu em thực sự sốngkhông nổi nữa, tôi cũng sẽ không vì trách nhiệm và tội danh mà em ép lên đầu tôi, để tôi có chút đồng tình nào với em bị thương tổn cũng chỉ có ba mẹ em thôi.” nói xong lập tức ngắt di động. anh ghét nhất loại thủ đoạn dùng cái chết để uy hiếp thế này, hoàn toàn chán ngắt, chỉ làm người khác càng thêm chán thèm suy nghĩ về Dương Quân nữa, Quý Văn Nghiêu gọi điện thoại cho Lâm An tín hiệu nhấc máy, khóe miệng Quý Văn Nghiêu cong cong thành nụ cười “thật đúng là nhận điện thoại của anh, em đang ở đâu?”“đi làm.”“Em xin nghỉ đi, ra ngoài đi dạo với anh.”“Tôi đi làm, anh nghe không rõ à? Công ty tôi không cho xin nghỉ.” Lâm An Nhàn không thèm để ý đến loại yêu cầu vô lý của Quý Văn Văn Nghiêu không vui “Công ty gì mà không cho nghỉ, chẳng lẽ bệnh cũng không cho nghỉ sao?”“anh muốn tôi bị bệnh à, tôi không bệnh thì xin nghỉ làm gì!”Quý Văn Nghiêu vội vàng nói “anh không có ý đó, anh chỉ suy luận thôi, em đừng giận nha. An Nhàn, em đến đây với anh đi, anh đang ở công ty buồn quá, qua ngồi với anh một lát thôi.”“không có chuyện gì khác tôi gác máy đây.” Lâm An Nhàn không muốn tranh cãi với người này.“Khoan, khoan, em không đến thì anh qua tìm em.”“Quý Văn Nghiêu, tôi đang làm việc, đừng cố tình gây sự, đượckhông!”Quý Văn Nghiêu đâu thèm để ý mấy chuyện nhỏ này “Công việc gì mà nghiêm túc đến thế? Em chỉ cần nói là em tới hay không, nếu emkhông đến thì tan tầm em đến với anh cũng được, nhưng như thế anhsẽ không cho em về đâu.”Lâm An Nhàn đành thỏa hiệp “anh chờ, tôi xin phép tổ trưởng.”Mục đích đã đạt được, Quý Văn Nghiêu hớn hở tiếng trôi qua, không thấy Lâm An Nhàn gọi lại, đang định cầm chìa khóa xe đến công ty của cô, thì nhận được điện thoại nói cô đãđến lầu 15. Quý Văn Nghiêu chạy nhanh ra ngoài An Nhàn cau có ngồi trên sô pha bằng da Quý Văn Nghiêu ngồi xuống, mày càng nhăn thêm “Tìm tôi có chuyện gì? anh ngồi bên kia được không, nóng nực quá.”"Có máy điều hòa mà nóng cái gì, anh nhớ em, anh chỉ muốn gặp em, lát nữa anh đưa em đi ăn cơm, rồi đi xem phim, nếu em không thích xem phim thì chúng ta đi dạo phố cũng được, em thích mua gì mua.”Lâm An Nhàn nhìn nhìn Quý Văn Nghiêu, cảm thấy tên này bệnhkhông nhẹ, hai người bọn họ quan hệ không minh bạch, anh ta lại làm như hai người là người yêu, rêu rao khắp nơi, Quý Văn Nghiêu anh takhông biết xấu hổ thì mặc anh ta, cô không thể làm thế được!“Tôi không đi, về sau anh đừng nhàm chán như vậy được không, công ty tôi không thể tùy tiện xin nghỉ, hơn nữa tìm người thay ca trực cũng rất khó khăn, tôi nghỉ không phải sẽ tăng việc cho người khác sao, xin nghỉ phép thế này thì phần thưởng chăm chỉ của quý này cũng mất luôn..”Quý Văn Nghiêu ôm ôm hôn hôn không ngừng “Em tới công ty anhlàm đi, muốn bao nhiêu anh đều trả, làm ở đó phải trực đêm không tốt cho thân thể đâu.”Lâm An Nhàn không kiên nhẫn đẩy Quý Văn Nghiêu ra “Chuyện của tôi không cần anh quản, anh tránh ra, để người khác nhìn thấy thì coi sao được!”“Thấy thì thấy, anh cùng bạn gái thân thiết liên quan gì đến ai chứ, mỗi ngày chỉ được nhìn ảnh em thôi, thân thể anh cũng đang bị tổn thương đây, để anh ôm chút xíu thôi.”Lâm An Nhàn lập tức cảnh giác “Ảnh gì, anh chụp lén tôi?”“Đừng khẩn trương, em nghĩ anh tiểu nhân như vậy sao, em xem đi, chỉ chụp thế này thôi.” nói xong đưa di động cho Lâm An Nhàn xem, lại tranh thủ ôm cô, hôn hôn lên cổ và vành tai An Nhàn chẳng quan tâm Quý Văn Nghiêu quấy rầy, lấy qua di động xem, đều là hình khi mình đang ngủ, cũng không có gì quá đáng, nhưng vẫn muốn xóa hết“Em xóa đi, anh lưu trong máy tính hết rồi.” Quý Văn Nghiêu nhìn động tác của Lâm An Nhàn, nói với giọng thờ ơ.“anh cách xa tôi một chút.” Lâm An Nhà ném di động sang một bên, bắt đầu đẩy đẩy người Quý Văn Văn Nghiêu kéo tay Lâm An Nhàn sờ sờ vào đũng quần của mình “anh cũng muốn cách xa em lắm chứ, nhưng thằng em của anh’ nókhông nghe lời, làm sao bây giờ? Em sờ cái này đi, nó đáng yêu lắm ấy.”Lâm An Nhàn ra vẻ trấn tĩnh, trừng mắt nhìn Quý Văn Nghiêu, nhưng mặt lại đỏ bừng “anh đứng đắn chút đi!”Quý Văn Nghiêu lại bị cái liếc mắt này làm bay mất cả linh hồn Chịu nhìn anh rồi sao? Môi em thoa cái gì mà đẹp thế?’Mình có thoa cái gì đâu, Lâm An Nhàn vừa nghĩ, môi đã bị Quý Văn Nghiêu hôn, nụ hôn sâu và dày đặc, bàn tay của cô bị Quý Văn Nghiêu kiềm chặt, đặt ở nơi đó, bắt đầu di chuyển lên một lát, cả người Quý Văn Nghiêu hừng hực cháy bừng lên, nửa nằm nửa đè lên người Lâm An Nhàn, sờ vào ngực cô, cười hỏi “Chỗ này giấu cái gì mà phồng to thế, để anh kiểm tra mới được.”Lâm An Nhàn gần như bị nhấn chìm vào chiếc sô pha bằng da mềm,cô hoàn toàn không ngờ tên khốn Quý Văn Nghiêu lại dám giở trò ở tại văn phòng, liền liều mạng giữ chặt quần áo không buông.“Cộp! Cộp!” Tiếng đập cửa đột nhiên vang lên.“Văn Nghiêu, là em, sao anh lại khóa cửa?”Nữ thư ký đứng sau lưng Trần Mộng Khiết thở phào một hơi nhẹnhõm. May mà Quý tổng khóa cửa, nếu không mình thật không thể ngăn được vị Trần tiểu thư ương ngạnh này. Ban nãy nhìn thấy Quý tổng nôn nóng kéo một phụ nữ vào phòng, bên trong chắc chắn có những hình ảnh cấm trẻ khái qua hai ba phút, cửa từ bên trong mở ra, Trần Mộng Khiết nhìn bộ dáng âm trầm của Quý Văn Nghiêu càng không hiểu “anh sao thế? không vui liền tự nhốt mình trong phòng, em biết có nhiều người muốn bàn chuyện làm ăn với anh, nhưng có ai lại trốn tránh tiền bạc tự dâng tới miệng như anh không?”Trần Mộng Khiết vừa nói vừa đi vào phòng, mới đầu còn không chú ý, nhưng khi đến bên sôpha định ngồi xuống, mới thấy một người phụ nữđang cúi đầu ngồi, nhìn không rõ dung mạo, liên tưởng đến cánh cửa khóa kín ban nãy, lập tức hiểu cho cô có kinh nghiệm xử lí tình huống giỏi đến đâu, cũng khôngchịu nổi việc giữa thanh thiên bạch nhật người đàn ông mình thích lại thân thiết cùng phụ nữ khác “Văn Nghiêu, vị tiểu thư này là ai thế? Sao ban ngày ban mặt một mình cùng anh khóa cửa ở trong phòng?”Quý Văn Nghiêu thản nhiên đứng một bên, nói “Bạn gái anh, Lâm An Nhàn.”Trần Mộng Khiết lập tức quay đầu, có chút khó chịu hỏi "Bạn gái củaanh không phải cô giáo tiểu học Dương Quân kia sao, cô gái này ở đâu ra thế?”nói xong lại nhìn Lâm An Nhàn “Tôi nói nè cô gái, nếu cô là bạn gáiVăn Nghiêu sao thấy tôi lại không biết chào hỏi, cũng không ngẩng đầu, có biết phép lịch sự hay không?”Lâm An Nhàn đương nhiên biết Trần Mộng Khiết là ai nào dám ngẩng đầu để cô ta thấy mặt mình, đành vẫn cúi đầu.“Mộng Khiết, có phải cô quản quá nhiều rồi hay không? bạn gái tôi tại sao phải chào hỏi cô, cô không rõ mình vừa quấy rầy chuyện gì hay sao?”Trần Mộng Khiết là người thẳng tính lại mạnh mẽ, nào chấp nhận việc Quý Văn Nghiêu không cho mình mặt mũi như vậy.“Em là bạn của anh. Giao tình bao nhiêu năm của chúng ta mà anh lại vì một người phụ nữ mới quen mắng mỏ em vậy sao? anh nói em nghe thử cô ta tốt ở chỗ nào đáng để anh làm như thế? Loại đàn bà có thể bắt anh khóa cửa phòng làm chuyện không đứng đắn như thế, chỉ giỏi ở trên giường chờ đàn ông thôi.”Lâm An Nhàn nghe không nổi nữa, đứng lên bỏ đi, lại bị Trần Mộng Khiết cố tình ngăn cản.“cô đi đâu vội thế, tôi còn chưa nhìn rõ người dám châm ngòi ly gián tôi và Văn Nghiêu mà.”không hổ là bạn bè của Quý Văn Nghiêu, đều là những người tự bổ não nghĩ quá nhiều, mình có nói câu nào đâu mà bảo là châm ngòi? Lâm An Nhàn lách người bước sang bên Mộng Khiết vốn ương ngạnh sao dễ dàng buông tha, dùng sức giữ chặt tay Lâm An Nhàn kéo cô trở An Nhàn cũng tức giận, Trần Mộng Khiết này thật quá đáng, ngẩng đầu nói “Buông tôi ra.”Trần Mộng Khiết cảm thấy người phụ nữ này nhìn thật quen mặt, trong đầu nhanh chóng lướt qua những người bạn và những người hợp tác làm ăn, thật đúng là không nhớ đã gặp qua ở chỗ nào.“Tôi từng gặp cô ở đâu phải không?” Trần Mộng Khiết nghĩ không ra, trực tiếp An Nhàn không nói gì, trừng mắt ý bảo Trần Mộng Khiết buông tay.“cô ấy là chị dâu của Dương Quân.” Quý Văn Nghiêu trả lời thay Lâm An vậy, lần trước người phụ nữ này cùng Dương Quân đến tìm Quý Văn đúng! Chị dâu, không phải vợ của anh họ Dương Quân sao?! Tình huống này là thế nào?Trần Mộng Khiết tức điên. thật đúng là đồ đàn bà không biết xấu hổ, lại có thể có thể gian díu với bạn trai của em chồng mình, quá vô sỉ.“cô có biết xấu hổ không, bạn trai em chồng cũng không tha, quyến rũ Văn Nghiêu chia tay Dương Quân để cưới cô sao? Loại phụ nữ thiếu đạo đức này thế gian thật hiếm thấy, Dương Quân cùng nhà chồng có biết cô làm việc này không?”Lâm An Nhàn vẫn im lặng không nói lời nào, sỉ nhục hôm nay mà côchịu cũng là do Quý Văn Nghiêu mang lại cũng do chính cô tự tìm,không trách được người Văn Nghiêu ôm chặt Lâm An Nhàn vào lòng, úp mặt cô vào ngực mình, đưa lưng về phía Trần Mộng Khiết, nói đến đây tôi nghĩ đã đủ rồi. nói đến thứ tự trước sau,cô và Dương Quân đều đến sau. An Nhàn là mối tình đầu của tôi, nếukhông vì một chút sai lầm thì cô ấy đã sớm là vợ Quý Văn Nghiêu này. Những lời cô nói hôm nay, nghĩ tình cô là bạn bè của tôi, nên không so đo, nhưng sau này nếu còn xảy ra những chuyện thế này, tôi sẽ khôngkhách sáo, cô biết tôi mà, đâu cần nói nhiều, đúng không?”Trần Mộng Khiết đương nhiên không xa lạ gì con người Quý Văn trước, khi nhận những hợp đồng trên công trường, Quý Văn Nghiêu không biết bị bao nhiêu người cố tình làm khó, quan hệ trong môi trường này cực kì phức tạp, không phải người bình thường nào cũng có thể biết vào để chia một chén canh. Quý Văn Nghiêu bị người ta chặn đánh không biết bao nhiêu lần, sau đó thực sự không thể nhịn được nữa, cũng chỉ có thể đánh bừa, nhưng sau này giống như khôngmuốn sống, liều mạng chém tàn phế không biết bào nhiêu kẻ dám đến gây chuyện mới có thể yên tĩnh. Về sau nữa cũng là Quý Văn Nghiêu biết làm người, co được dãn được, tự nhận sai đến bồi thường thuốc men cho những đàn anh lớn mới có thể tiếp tục làm đó cũng nhờ chính bản thân anh cố gắng, làm người luôn nói đến nghĩa khí, mới được mọi người thực sự tán thành, kinh doanh ngày càng lớn. Kỳ thật việc kinh doanh của Quý Văn Nghiêu đương nhiên sau khỏi có những mảng tối, không kết bạn với một số người, một số vật thì sao có thể tiến xa hơn. Cùng chỉ có công ty vận chuyển hàng hóa hiện nay thì mới có thể xem như trong sạch một ánh mắt cảnh cáo cùng uy hiếp của Quý Văn Nghiêu, Trần Mộng Khiết cười khổ, vốn luôn tự tin mình có địa vị đặc thù trong lòng Quý Văn Nghiêu, nhưng hiện tại xem ra là đã suy nghĩ nhiều, chỉ đơn phương một phía mà thôi.“Em hiểu, em chỉ khuyên anh một câu, anh và cô ấy như thế cũngkhông phải ý hay, hơn nữa có một số việc chính anh cũng từng nóimột số việc không thể miễn cưỡng, sao anh vẫn còn cố lao vào? Cho dù chúng ta không thành đôi cũng không sao, em không muốn thấyanh mù quáng lao đầu vào tường.” Trần Mộng Khiết cố làm ra vẻ thong Văn Nghiêu vuốt tóc Lâm An Nhàn, rất nghiêm túc trả lời Trần Mộng Khiết“cô cũng rõ con người của tôi, không có gì mù quáng, của tôi chính là của tôi, ai cũng không thể ngăn cản!”Ai, xem như người đàn ông kia xui xẻo, bị Quý Văn Nghiêu coi trọng bà xã của mình, nhưng Trần Mộng Khiết cũng thật sự hâm mộ cô gái này, Quý Văn Nghiêu là một người đàn ông có trách nhiệm, cô ấy nhất địnhsẽ rất hạnh Mộng Khiết quay lại nhìn hai người đang ôm nhau một lần nữa, vẫy tay chào tạm biệt Quý Văn Nghiêu rồi xoay người rời Văn Nghiêu thấy Trần Mộng Khiết rời đi mới nới tay "An Nhàn, em đừng buồn, sau này sẽ không xảy ra những chuyện như thế này nữa đâu.""Tôi không sao, cô ấy nói rất đúng, đây vốn chính là chuyện vô liêm sỉ nhất trên đời, nếu anh thật sự thương tôi, sau này đừng đến tìm tôi nữa." Dùng sức đẩy Quý Văn Nghiêu ra, Lâm An Nhàn cũng đi ra Văn Nghiêu nghe xong tuy rằng tức giận, nhưng lại không có cách nào khuyên Lâm An Nhàn, đành phải theo cô cùng nhau xuống lầu, nhất quyết phải đưa cô về tận An Nhàn không đồng ý, hai người dây dưa đã gây sự chú ý khôngít người, Lâm An Nhàn đành phải cùng Quý Văn Nghiêu lên cửa khu chung cư nhà họ Phó, Lâm An Nhàn trực tiếp xuống xe, Quý Văn Nghiêu cũng đi theo ra."anh còn đi theo tôi làm gì?""An Nhàn, em đừng bỏ mặc anh như thế được không, anh biết là anhkhông tốt, nhưng em như thế này làm trong lòng anh đau quá."Lâm An Nhàn đâu thèm quan tâm lòng của Quý Văn Nghiêu có đau gì hay không "Đừng nói mấy chuyện đó nữa, anh đi đi."Quý Văn Nghiêu đứng tại chỗ thẳng đến khi nhìn không thấy bóng lưng Lâm An Nhàn nữa mới thở dài chuẩn bị lên xe."Văn Nghiêu, Văn Nghiêu!"Quý Văn Nghiêu xoay người nhìn Phó Lệ Na đang bước về hướng mình, nhướng mày, trùng hợp thế!Phó Lệ Na thở hổn hển, vừa nôn nóng vừa nổi giận, đến trước mặt liền hỏi Quý Văn Nghiêu "Văn Nghiêu, sao lại đưa An Nhàn về thế?" Quý Văn Nghêu vừa nghe Lâm An Nhàn gọi tên trong lòng có chút giật mình, lại nhìn biểu cảm trên mặt hắn, đây là lần đầu tiên từ sau khi hai người gặp nhau Lâm An Nhàn đối mình lộ ra khuôn mặt tươi cười, bất quá hắn cảm thấy hơi giả, vì thế chỉ nói“chị dâu vất vả rồi .”Mời Quý Văn Nghêu vào nhà sau, Lâm An Nhàn mới nói“Không vất vả, lần này tôi cố ý ở khách sạn đặt đồ ăn, nhanh đi rửa tay rồi ra ăn cơm, nếu không đồ ăn sẽ nguội .”Quý Văn Nghêu nghe xong cũng không nói cái gì, trước chào hỏi mọi người trong phòng rồi mới đi vào nhà vệ vừa đến wc, Phó Lệ Na liền khen ngợi Lâm An Nhàn“An Nhàn, cô làm rất tốt.”Chính mình trải qua bao nhiêu cảm xúc khó xử mới nói được hai chữ “ Văn Nghêu “, nếu còn không vừa lòng cô thật không biết phải làm thế nào .“em đã biết, thưa chị.”Chờ Quý Văn Nghêu đi ra, mọi người lại né tránh mà nhường chỗ, Tào Chí Dũng cố ý đem một lọ rượu bày ra trước mặt Quý Văn Nghêu.“Văn Nghêu, đây là rượu ngon mà tôi đã ủ nhiều năm, đương nhiên cậu khẳng định là không hiếm lạ , nhưng đây cũng coi là tấm lòng của anh rể!” Nói xong liền rót cho Quý Văn Nghêu .Quý Văn Nghêu cười nói“Rượu này vừa nhìn là biết ngay hàng quý, tôi bình thường cũng rất ít có cơ hội được nếm thử, hôm nay thật đúng là có có lộc ăn .”Tào Chí Dũng nghe xong càng thêm cao hứng đứng lên“Vốn định mời cậu đến khách sạn, nhưng cậu lại Không đi, nếu không tôi đem thêm rượu quí hơn 10 năm ra nữa, cậu ngửi mùi sẽ biết ngay là rượu gì.” Vừa nói vừa xem cha vợ Phó Nham ở đàng kia đang uống rượu của mình, đau lòng quá, nhưng vì công việc mình cũng đành Văn Nghêu cũng nể mặt nói“Quả thật rất ngon, tôi đây mượn hoa hiến phật, mời vợ chồng dì Hai một ly, còn có mời mọi người một ly, lại đây quấy rầy mọi người thật ngại.” Nói xong liền nhấp một chút người khác cũng đều hiểu ý nhấp chút Thu Dung quan tâm hỏi Quý Văn Nghêu công việc có mệt hay không, lại thuận miệng hỏi hắn chuyện trong nhà, biết Quý Văn Nghêu làm ờ ngoài, cha mẹ còn đều ở quê nên càng săn sóc “Con một đại nam nhân, một mình ở bên ngoài thật không dễ dàng, cha mẹ cũng chắc khỏe, con cùng Dương Quân tương lai nếu có thể đi đến với nhau, bọn họ chắc sẽ vui lắm!”“Cha mẹ cháu đều khỏe, cũng vẫn lo chuyện chung thân đại sự cho cháu chuyện cả đời a , không dối gì dì Hai,cháu thời trẻ cũng đã từng có đối tượng, nhưng đối phương lại ghét bỏ nhà cháu vì điều kiện không tốt, hơn nữa khi đó cháu cũng không có nhiều tiền.” Quý Văn Nghêu nói xong nhìn Lâm An Nhàn liếc mắt một cái. chắc anh có hiểu lầm gì ở đây 3 Lâm An Nhàn cũng không cảm giác, vẫn tiếp tục dùng Văn Nghêu nhìn bộ dạng chuyện-không-liên-quan-đến-mình của Lâm An Nhàn có chút tức giận, cô gái này thật vô tâm!“ Thời tuổi trẻ có chút khổ cực, nhưng có được như bây giờ thì thời tuổi trẻ ấy có đáng gì, nhưng cô gái kia thật không có phúc, nếu cô ta biết được cháu như ngày hôm nay, chắc sẽ hối hận không kịp!” Vương Thu Dung cảm thán cô gái kia mệnh không An Nhàn cũng thay cô bạn gái trước kia của Quý Văn Nghêu tiếc hận, nhưng ai có thể biết được chuyện tương lai sẽ ra sao chứ!Trong lòng thở dài một phen chợt nghe mẹ chồng nói“Đừng nói chuyện không vui nữa. Văn Nghêu, hôm nay mời cháu lại đây có hai chuyện, đầu tiên là lần trước cháu mời chúng ta ăn cơm, kết quả An Nhàn lại làm cháu mất hứng, đương nhiên cô ta không phải cố ý, con dâu dì tính tình có chút khờ, nó không phải có thái độ với cháu đâu, cháu đừng trách, hôm nay xem như nó tạ lỗi với cháu; chuyện thứ hai là anh rể cháu đợt trước nhớ cháu hỗ trợ giúp gừi ngân hàng, cháu xem có thể giúp được hay không?”Vương Thu Dung bên này nói, bên kia Phó Lệ Na liền nháy mắt với Lâm An An Nhàn tưởng đã qua được cửa ải, vì thế có chút bối rối bưng lên chén rượu đứng lên, thanh giọng nói“Văn Nghêu, tôi vốn không quen với việc xã giao, nếu lúc trước khiến anh hiểu lầm, hôm nay tôi ở đây có lời xin lỗi với anh, mong anh thông cảm cho.”Mọi người thấy Lâm An Nhàn đem chén rượu uống hết liền trợn tròn mắt, đây là rượu đế đó nha, vì biểu hiện thành ý cũng không nên uống nhiều như vậy!“Chị dâu tửu lượng thật cao, tôi sẽ không uống lại nhưng tâm ý của chị tôi đã biết, kỳ thật lúc đó có chuyện bực mình cho nên có chút bực dọc, đương nhiên tôi đối với chị dâu không có thành kiến gì cả, chị dâu như vậy thật khách sáo .” Quý Văn Nghêu nghĩ chắc cô gái này đang mượn cơ hội để giải thích với mình, chén rượu mời đúng là có chút thành này Lâm An Nhàn có khổ nói không nên lời, cô đã quên đây là rượu đế liền khẩn trương, cô cảm thấy yết hầu như bị nổ tung, bụng nóng sôi sùng sục .Một chốc sau đầu óc bắt đầu choáng váng nhưng cô cố gắng ngồi ngay ngắn, hoảng hốt nghe thấy Quý Văn Nghêu đang nói chuyện, chỉ có thể hết sức duy trì mỉm cười, kỳ thật cô biết mình đã uống rất Văn Nghêu thấy Lâm An Nhàn giải thích tâm tình liền tốt trở lại, cho rằng còn thiếu chuyện trước kia, nhưng chuyện này chờ về sau hai người nói tiếp cũng không muộn, dù sao hôm nay như vậy cũng tạm được đó lại cùng Tào Chí Dũng hàn huyên trong chốc lát nói“Anh rể, tôi nếu đã đáp ứng thì sẽ không thất tín, như vậy nửa tháng sau tôi sẽ gửi vào ngân hàng năm trăm ngàn, anh thấy thế nào?”Tào Chí Dũng không biết nói gì cho phải, hắn cũng không phải đặc biệt để ý đến tiền thưởng, hắn nghĩ Quý Văn Nghêu thế lực kinh tế rốt cuộc như thế nào mà lại gửi ngân hàng một khoảng tiền lớn trong thời gian nhanh như vậy, nếu Quý Văn Nghêu thường xuyên gửi tiền vào ngân háng chỗ hắn, về sau đối mình sẽ rất có lợi, hắn còn muốn liên lạc với Quý Văn Nghêu nhiều hơn, tốt nhất là có thể trờ thành khách hàng thân thiết thì càng Lệ Na cao hứng đến độ nói to một tiếng, khiến Lâm An Nhàn mới có chút tỉnh táo.“Chị, em hơi mệt, muốn về phòng nghỉ một chút chị đỡ em vào với.” Lâm An Nhàn cố gắng nói từng chữ rõ ràng chút, cảm giác miệng hơi tê cứn, như không còn là mình Lệ Na nhìn vẻ mặt đỏ bừng của Lâm An Nhàn nở nụ cười một tiếng“Em dâu, cô thật hay rượu này độ cồn cao như vậy, cô có thể một hơi liền uống hật sao? Bất quá, cô cũng là vì chuyện gia đình, vất vả rồi .”Vì thế giúp Lâm An Nhàn đứng lên nói với Quý Văn Nghêu“Văn Nghêu, An Nhàn vừa rồi uống nhiều, có chút mệt, tôi đỡ cô ấy về phòng nghỉ ngơi, anh cùng anh rể cứ tiếp tục nói chuyện đi.”Quý Văn Nghêu cười gật đầu, nhìn Phó Lệ Na có chút khó khăn đỡ Lâm An Nhàn đi ra hàn huyên trong chốc lát, Phó Nham đột nhiên say rượu gục xuống, mọi người thấy thế chạy nhanh lại dìu hắn.“Cái lão già này,ông thấy rượu như thấy người thân vậy, rượu ngon như vậy sao ông không uống hết nguyên chai luôn đi? Văn Nghêu xin lỗi cháu thật ngại quá !” Vương Thu Dung quở trách chồng, lại kêu Tào Chí Dũng cùng Phó Lệ Na đưa ông trở về phòng, đồng thời nói chuyện với Quý Văn Nghêu một lát rồi rời Văn Nghêu nhân cơ hội này đi toilet, vừa nắm lấy đồ vặn cửa toilet, theo bản năng nhìn lại hướng phòng của Lâm An phòng chỉ khép hờ, có thể thấy Lâm An Nhàn đang nằm ở trên giường lăn lộn chắc là không thoải lui ra phía sau hai bước nhìn bên vào trong phòng của Vương Thu Dung ba người đang vội vàng lo cho Phó Nham. Quý Văn Nghêu cũng không biết mình nghĩ thế nào lại lặng lẽ vào phòng Lâm An Văn Nghêu nhẹ nhàng đi đến bên giường, ngồi xuống nhìn Lâm An thật Lâm An Nhàn cũng không thay đổi gì nhiều, vẫn trong ấn tượng như cũ dáng vẻ dịu ngoan, nhưng mắt có chút thâm quầng chắc là do thời gian nghỉ ngơi không Lâm An Nhàn thật sự không có ý thức, Quý Văn Nghêu khẽ đẩy những sợi tóc che khuất ra khỏi mặt, vuốt ve Lâm An Nhàn hắn có chút ngẩn gái này sao lại nhẫn tâm vứt bỏ mình chứ, hắn khi đó một lòng cố gắng kiếm tiền muốn lấy lòng cô, kết quả cô gái này căn bản không cho mình cơ hội, còn cho người gọi điện thoại điện thoại nói mình không có nhà nên không được kết giao với cô, chuyện này vẫn làm cho hắn chịu đau khổ, mà nay cô lại lưu lạc đến nơi An Nhàn muốn uống nước nhưng không có sức lực ngồi dậy, cả người khô nóng khó chịu, mắt cũng không mở ra này cảm giác có người sờ mặt mình liền than thở “Minh Hạo, anh lấy cho em ly nước, em khát quá.”Quý Văn Nghêu rút tay lại, lập tức đứng lên, sắc mặt cũng thay đàn ông kia cũng bình thường thôi, lấy Lâm An Nhàn tình cách tư lợi như vậy tại sao lại chịu gả cho Phó Minh Hạo, chẳng lẽ thật lòng thích?Nhưng Quý Văn Nghêu lại lập tức phủ định suy nghĩ này, nếu Lâm An Nhàn đối với mình không thích, càng không thể có thể đối Phó Minh Hạo thật lòng,nam nhân kia so ra còn kém hơn mình chung quanh phòng một lần, thấy trên bàn trang điểm có một chiếc ly thủy tinh, đứng dậy cầm chiếc ly đến rồi ngồi trở lại đầu giường, lại nhìn Lâm An Nhàn một tay ôm cô ngồi dậy, đem ly đưa tới miệng An Nhàn nhắm mắt lại cảm giác trên miệng nước, lập tức nhấp môi theo khóe miệng Lâm An Nhàn chảy xuống, Quý Văn Nghêu ánh mắt lóe lên, không chút suy nghĩ liếm dòng nước ấy từ từ đi vì Lâm An Nhàn không có ý thức cho nên Quý Văn Nghêu nhẹ nhàng hôn trong chốc lát đôi môi hồng nhuận có chút sưng lên, hắn thử thăm dò lưỡi đi An Nhàn khoang miệng toàn mùi rượu, Quý Văn Nghêu nhất thời cảm giác chính mình cũng có chút say, dùng lưỡi khẽ chạm vào Lâm An Nhàn , một cỗ cảm giác ấm áp ngọt ngào ở trong lòng tràn ra, vừa định cẩn thận đi thăm dò thêm lại bị Lâm An Nhàn dùng sức đẩy An Nhàn mơ hồ tưởng chồng mình Phó Minh Hạo lại muốn làm “chuyện đó”, nhưng cô hôm nay thật sự rất khó chịu, đau đầu muốc chết, vì thế dùng hết hết sức đẩy người ôm mình xuống, sau đó thuận thế lăn ra xa mới xem như thoải mái một này ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận tiếng động, hình như có vật gì bể, Quý Văn Nghêu mới nháy mắt tỉnh táo lại, lập tức đứng lên hướng cửa đi đến, lặng lẽ hé cửa một chút, chỉ nghe Vương Thu Dung cáu kỉnh“Uống cho chết ông đi, ông ôm nó ngủ luôn đi! Chí Dũng, cứ mặ kệ lào ấy, Lệ Na con dọn dẹp lại đi, Văn Nghêu còn đang ngồi trong phòng đó!”Quý Văn Nghêu quay đầu lại nhìn Lâm An Nhàn, sau đó liền nhanh chóng mở cửa đi ra cửa phòng Lâm An Nhàn lại, Quý Văn Nghêu bước nhanh vào ở toilet, Quý Văn Nghêu có chút ảo não vời hành động vừa rồi của mình, có bị ma quỷ ám ảnh mới có thể đi hôn Lâm An Nhàn!Xoa xoa mắt, Quý Văn Nghêu cho rằng mình cũng là có chút uống nhiều, nếu không tuyệt đối không làm ra chuyện này, vì thế ở toilet ngây người trong chốc lát, cảm thấy sắc mặt không có gì khác thường mới đi ra ngoài. Lâm An Nhàn một cô gái xinh đẹp, hiền lành. Khuôn mặt thanh tú, đáng yêu, dáng người cũng thon thả, đối tượng theo đuổi không phải ít, nhưng ba mẹ bởi vì cảm thấy điều kiện họ không được tốt cho nên không đồng ý, nhưng nhà người ta điều kiện tốt lại ngại nhà cô điều kiện không tốt, chọn đi chọn lại thì mấy năm tuổi xuân của cô lại trôi qua. Cuối cùng, cha mẹ cô bắt gả cho Phó Minh Hạo chỉ vì một lẽ là nhà anh ta có điều rằng cuộc sống bình đạm sẽ trôi qua, nhưng cuộc sống nhà chồng không được như mong đợi. Đối với Lâm An Nhàn cô là một người yếu đuối chỉ biết chịu đựng, nhưng duyên phận rất biết trêu ngươi, khiến cô gặp lại Quý Văn Nghiêu, người mà sáu năm qua cô không muốn nhớ chuyện đã cũ coi như hãy để nó qua đi, giống như một mảng ký ức đẹp, không cần khiến bản thân khó xử, chúng ta về sau nếu như có duyên sẽ còn gặp lại. Nhưng đối với Quý Văn Nghêu nắm trong tay nhiều quyền thế, năm xưa vì nghèo khó mà phải mất đi người con gái mình yêu, thì giờ đây khi đã công thành danh toại quay về rồi, thì anh sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội được ở bên cô. Nhất là trong trường hợp cô phải sống trong một cuộc hôn nhân không trọn vẹn. Vì anh có thể tính kế với cả thế giới này, ngoại trừ cô. Và cả thế giới này có bắt nạt lại anh, thì cũng không ai được động tới cô. Vì cô, là của anh.

ly hôn thần vụ quang